Dựng chủng ma lấy ra một cái hộp đen rồi bỏ từng con rối vào trong hộp, cái hộp này có thể đảm bảo những con rối hình người kia không bị hư hỏng.

Mỗi con rối đều là mấu chốt dựng dục thai nhân ma, những con rối này trông giống như trứng gà vậy, nếu trứng bị vỡ thì gà con cũng không ấp nở được, kế hoạch thai nhân ma cũng thất bại.

"Đó... là... cái gì, trông có vẻ ăn rất ngon..."

Âm thanh lạnh lẽo từ đỉnh đầu truyền tới, dựng chủng ma lập tức ngẩng đầu thì nhìn thấy trên trần nhà xuất hiện một gương mặt trắng xanh lạnh băng đang lạnh lùng nhìn nó.

Ôn Văn đã nói, nếu không có thành tựu chiến đấu mà trở về trạm thu nhận sẽ bị nghiêm phạt, nhưng Tần Sảng kiếm một hồi cũng không tìm được mục tiêu thích hợp để ra tay, thẳng đến khi cảm nhận được hơi thở của thai nhân ma mới cảm thấy được, dựng chủng ma chính là đối thủ mà mình muốn.

"Hung linh!"

Sau khi nhìn thấy Tần Sảng, dựng chủng ma hít một hơi khí lạnh, phản ứng đầu tiên chính là ôm cái hộp nhanh chóng lùi về sau, tiếp đó tông cửa xông ra, động tác nhanh gọn lẹ của nó làm Tần Sảng sửng sốt.

Tần Sảng có chút không hiểu, vì sao chỉ lên tiếng chào hỏi một cái thôi mà đối thủ trông có vẻ rất mạnh này đã trực tiếp trốn mất dạng rồi.

Tần Sảng không biết, ở trong vực sâu thì dựng chủng ma chẳng qua chỉ là một loại ác ma nhỏ yếu xếp ở tầng đáy cấp Tai Họa mà thôi.

Dựng chủng ma bởi vì liên tiếp cắn nuốt sức mạnh mà thai nhân ma lưu lại nên mới có được thực lực tương đương với quái vật cấp Tai Hại bình thường, đối mặt với ác ma quen thuộc thì có thể cố đứng thẳng, nhưng đối mặt với hung linh xa lạ thì phản ứng đầu tiên của nó là chạy trối chết.

Giống như con chó khi bé bị mèo bắt nạt, khi lớn lên tuy thể hình của nó đã có thể nghiền ép con mèo thì vẫn bị mèo bắt nạt như cũ.

Sau khi chạy ra khỏi phòng thì dựng chủng ma mới phát hiện mình chưa nhặt hết con rối thai nhân ma, vẫn còn ba con rối nằm trên bàn, mà hắn cũng ý thức được chính mình thật ra không cần sợ một hung linh!

Dựng chủng ma lập tức quay ngược về phòng, muốn cướp lại con rối nhân ma của mình, nhưng vừa vào cửa thì muốn rách cả mí mắt.

Bởi vì lúc này hung linh kia thế mà lại cầm một con rối nhân ma thuộc về mình!

Tần Sảng say mê nhìn con rối nho nhỏ trong tay, trong mắt của nó thì con rối nho nhỏ này giống như một quả trứng kỳ quái ẩn chứa sức lực mạnh mẽ.

"Buông thứ trong tay mày xuống, nó không thuộc về mày, đồ hung linh hèn mọn!"

Tần Sảng nghi hoặc nhìn dựng chủng ma đã chạy đi lại quay lại, giống như đang nhìn một kẻ ngốc, trực tiếp nuốt khối thai nhân ma kia vào trong bụng.

"Mày... bảo tao buông... tao liền buông, thì chẳng phải quá... quá mất mặt à."

Thai nhân ma tiến vào trong bụng Tần Sảng xong thì lớp vỏ bên ngoài lập tức bị năng lượng lạnh lẽo ăn mòn sạch sẽ, cắn nuốt oan hồn châu thăng cấp làm Tần Sảng có được năng lực tiêu hóa mạnh mẽ siêu cấp, có khả năng tiêu hóa con rối nhân ma!

Ô uế không chịu nổi nhưng lại có năng lượng khổng lồ từ trong con rối nhân ma tiến vào hồn thể Tần Sảng, làm cả người Tần Sảng bay lên.

Đối với Tần Sảng mà nói, hiệu quả của con rối nhân ma mạnh hơn oan hồn châu mà Ôn Văn nuôi hắn trước đó rất nhiều, hắn có cảm giác, chỉ cần mình cắn nuốt thật nhiều con rối nhân ma thì có thể trở thành 'Ác Quỷ' cấp Tai Nạn!

"Thứ tốt... cho tao!"

Tần Sảng bỏ con rối nhân ma trên bàn vào trong quần áo, hai mắt sáng lên phóng ra một lượng lớn khí lạnh về phía dựng chủng ma.

Dựng chủng ma tiện tay kéo ván cửa ngăn cản khí lạnh kia, ánh mắt đỏ ngầu.

Con hung linh này có lai lịch thế nào vậy chứ, chính mình phải đợi đến khi thai nhân ma ấp nở mới dám hấp thu năng lượng ở bên trong con rối nhân ma, tên này thế mà lại trực tiếp nuốt con rối nhân ma vẫn chưa ấp nở?

"Mày phun ra cho tao, đó là của tao!"

Dựng chủng ma chống đỡ khí lạnh, vọt tới trước mặt Tần Sảng, một quyền đập nát sàn nhà chỗ Tần Sảng, sức mạnh đơn thuần rất có khó thể chạm tới Tần Sảng, nhưng trên người dựng chủng ma có năng lượng ô uế, thứ này làm Tần Sảng phải kiêng kỵ.

Mặc dù kiêng kỵ nhưng thứ nên cướp vẫn muốn cướp, Tần Sảng hừ lạnh một tiếng, ngưng tụ ra hai cây trụ băng nện về phía dựng chủng ma.

...

Trong đại sảnh xa hoa, quản lý cấp cao của thương đội Thuần Bạch bị vô diện ma triệu tập tới, bàn xem nên ứng phó đám quái vật tập kích kia thế nào.

Vô diện ma nổi trận lôi đình quát: "Chết tiệt, đám kia là ai?"

Đối với hắn mà nói, lần tập kích này không thể nào hiểu nổi, mà thế lực này trước kia bọn nó cũng chưa từng nghe nói tới.

Nhưng hình thập tự màu đen trên áo của chúng lại làm vô diện ma mơ hồ cảm thấy sợ hãi, đám này không phải là thuộc hạ của cường giả cấp Tai Biến thần bí kia chứ?

Nếu thật sự là vậy thì vì sao vị thần bí kia lại năm lần bảy lượt gây sự với bọn chúng?

Vì sao chúng đã trốn tới thành phố khác mà vẫn không thoát khỏi sự truy sát của hắn?

Lần này phái quái vật tới tập kích, lần sau có phải sẽ trực tiếp giáng xuống, tiến hành diệt trừ hay không?

Vô diện ma hiểu rõ, nếu cứ tiếp tục đấu nữa thì mặc kệ thắng hay thua thì kẻ thiệt cũng là bọn nó.

Tình cảnh bây giờ chắc chắn đã kinh động tới Hiệp Hội Thợ Săn, đợi đến khi tiểu đội thợ săn thành phố Lộc Cảng phát hiện quy mô của trận chiến chắn chắn sẽ báo lên hiệp hội cấp cao.

Tổng hội thợ săn ở mỗi tỉnh đều có ít nhất một vị thợ săn chân tự và nhiều thợ săn thượng tự canh giữ, nếu như không rút lui trước khi bọn họ chú ý tới thì chắc chắn sẽ bị tổn hại nặng nề!

Có thể nói, hiện giờ cứ điểm này coi như đã bị phế, bọn nó phải lập tức tiến hành di chuyển!

Tuy không quá cam tâm nhưng vô diện ma vẫn đưa ra mệnh lệnh: "Không thể cứ tiếp tục như vậy, thôn phệ ma Izar, truyền lệnh xuống..."

Nhưng vô diện ma còn chưa nói hết lời thì một cột sáng trắng tinh đã đánh thủng trần nhà, trực tiếp công kích vào bảo tọa của vô diện ma.

Sau khi đánh tan cột sáng kia, vô diện ma thông qua trần nhà bị đánh thủng, nhìn thấy một sự tồn tại cực kỳ chói mắt.

Đó là... thiên sứ Phổ Quang!

Thiên sứ Phổ Quang cầm thanh kiếm ánh sáng thật dài trong tay, chỉ về phía vô diện ma Krui nói: "Ác ma hèn mọn, tiếp chiến!"

Ánh sáng thánh khiết phủ kín toàn bộ phòng khách, mỗi ác ma đều cảm thấy khó chịu, thiên sứ và ác ma chính là chủng tộc đối địch tự nhiên, cho dù chỉ là xuất hiện ở trước mặt nhau thôi cũng làm đối phương cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Thế nhưng chỉ một thiên sứ lại dám khiêu khích nhiều ác ma như vậy thì chẳng khác nào muốn chết.

Đứng bên người Krui, Izar giống như một đứa bé bình thường nhảy tới dưới hổng trên trần nhà, há cái miệng rộng về phía thiên sứ Phổ Quang.

Miệng của hắn há ngày càng lớn, dần dần biến thành kích cỡ đủ để nuốt một con trâu, cái miệng khổng lồ kia có lực hút kinh người, vô số vật lẫn lộn bị cắn nuốt vào trong miệng hắn.

Dưới lực hút đó, phần lỗ hổng của trần nhà cũng dần dần bị mở rộng ra, mà thiên sứ Phổ Quang ở phía trên lỗ hổng chính là mục tiêu chủ yếu của lực hút, thiên sứ Phổ Quang cố bay lên trời nhưng vẫn đang không ngừng rơi thấp xuống.

Tuy chỉ với lực hút này không thể nào giết chết thiên sứ Phổ Quang được nhưng chỉ cần kéo hắn rơi khỏi không trung, đám ác ma nơi này có thể dễ dàng giết chết thiên sứ Phổ Quang!

Nhưng vào đúng lúc này có một thứ kỳ quái cũng bị lực hút hút tới.

Thứ này có màu xám trắng, tròn vo như một con cá mập phiên bản hoạt hình, phía sau còn có ngọn lửa....

Rõ ràng là một quả bom!

0.12665 sec| 2408.625 kb